Hinh nen thay thich minh tue
Sư thầy Thích Minh Tuệ, sinh năm 1981, quê gốc ở xã Kỳ Tân, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh. Năm 1994, gia đình chuyển vào tỉnh Gia Lai sinh sống. Trước đây thầy từng có thời gian ngắn tu tập tại một ngôi chùa, được đặt pháp danh là Thích Minh Tuệ. "Minh có nghĩa là sáng, Tuệ là trí tuệ, ý nghĩa cái tên là con đường soi sáng. Sau này khi cảm thấy không còn duyên ở chùa, con ra ngoài và vẫn giữ pháp danh này", thầy giải thích.
Để theo tu hạnh đầu đà, thầy bắt đầu đi bộ tới nhiều tỉnh thành từ năm 2017. Thời gian đầu, đôi lúc thầy di chuyển bằng xe khách. Năm 2020 đến nay, thầy luôn bộ hành tuyệt đối, chỉ đôi lúc di chuyển bằng đường thủy thì phải dùng thuyền hoặc đò qua sông. Đến nay, thầy đã đặt chân đến gần như khắp mọi miền đất nước, chỉ còn ba tỉnh Tây Ninh, Trà Vinh, Bến Tre là chưa tới bởi những địa phương này không nằm trên trục đường chính.
"Hành trình của con là muốn bộ hành trọn đời. Mục đích không nhằm truyền tải điều gì, bởi mọi điều trong Phật pháp đã có Đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy rồi. Con chỉ muốn thực hành những lời dạy của đức Phật, nhằm giúp hoàn thiện bản thân. Lúc đi bộ con luôn ước nguyện cho mọi người khi nào cũng được hạnh phúc, sống vui vẻ với gia đình", thầy nói.
Vì quyết tâm theo khổ hạnh đầu đà nên quá trình bộ hành của thầy luôn tự nhặt các tấm vải vứt ở bên đường hoặc trong thùng rác rồi may lại làm quần áo mặc, ai đó cố tình vứt cho thầy sẽ không nhận. Mỗi ngày thầy chỉ ăn một bữa. Khi đi trên đường, nếu gặp người có tâm, có duyên gửi cơm chay hoặc nước thì thầy dùng vừa đủ. Qua các con sông, suối thầy dừng lại tắm rửa. Buổi tối, thầy thường nghỉ ngơi bên đường,nghĩa trang, nơi hoang vắng, những lúc muốn đi vệ sinh thì ghé vào các cây xăng.
"Đối với con thì tất cả hành trình đi bộ đều không khó khăn. Khi di chuyển, nếu tâm mình an lạc, hạnh phúc và vượt qua được những trắc trở thì sẽ cảm thấy không còn bất cứ trở ngại gì ở phía trước nữa", thầy nói.
Le moine Thich Minh Tue, né en 1981, est originaire de la commune de Ky Tan, district de Ky Anh, province de Ha Tinh. En 1994, la famille a déménagé dans la province de Gia Lai pour y vivre. Auparavant, il avait peu de temps pratiqué dans un temple et avait reçu le nom bouddhiste Thich Minh Tue. "Minh signifie brillant, Tue est sagesse, la signification du nom est le chemin de l'illumination. Plus tard, quand je sens que je n'ai plus de connexion avec le temple, je sors et je garde toujours ce nom de dharma", a expliqué le professeur. .
Pour suivre la pratique ascétique, il a commencé à marcher dans de nombreuses provinces et villes depuis 2017. Au début, il voyageait parfois en bus. En 2020 jusqu'à présent, j'ai toujours marché absolument, ne voyageant qu'occasionnellement sur l'eau et devant utiliser un bateau ou un ferry pour traverser la rivière. Jusqu'à présent, il a mis les pieds dans presque toutes les régions du pays, seules trois provinces de Tay Ninh, Tra Vinh et Ben Tre n'ont pas été visitées car ces localités ne se trouvent pas sur la route principale.
"Mon voyage est de marcher pour le reste de ma vie. Le but n'est pas de transmettre quoi que ce soit, car tout dans le bouddhisme a déjà été enseigné par le Bouddha Shakyamuni. Je veux juste pratiquer les enseignements du Bouddha pour m'aider à m'améliorer. Quand je marche , je souhaite toujours que tout le monde soit toujours heureux et vive heureux avec sa famille", a-t-il déclaré.
En raison de sa détermination à suivre l'ascétisme, il ramassait toujours des morceaux de tissu jetés sur le bord de la route ou dans les poubelles et les cousait pour en faire des vêtements que quelqu'un qui les lui jetait intentionnellement ne les acceptait pas. Chaque jour, il ne prend qu'un seul repas. Lorsque je voyage sur la route, si je rencontre quelqu'un avec un cœur et une relation prédestinée qui m'envoie du riz végétarien ou de l'eau, j'en utiliserai juste assez. En passant par les rivières et les ruisseaux, il s'arrêta pour se baigner. Le soir, il se repose souvent au bord de la route, dans les cimetières, dans les endroits déserts, et quand il veut aller aux toilettes, il s'arrête dans les stations-service.
"Pour moi, tous les voyages à pied ne sont pas difficiles. En bougeant, si mon esprit est paisible, heureux et peut surmonter les obstacles, je sentirai qu'il n'y a plus d'obstacles devant moi. ", a déclaré l'enseignant.